Chơi bóng rổ hay thiệt. mà chơi jì cũng hay cả. chơi để "chết" một thể. "sống là phải tàn nhẫn vs bản thân". mặc dù là cái bụng của t ko cho phép nhưng vẫn cố bởi chẳng mấy khi có dịp như thế này chơi hết mình chơi sẽ quên chơi để "chết".Ôi thời tiết lại thay đổi làm cho cái đầu của t đang như kiến cắn, ong thì lúc nào cũng lòng vòng quanh đâù. thật may mắn hôm nay mấy môn học nhàn nên có thể nghỉ ngơi một chút. có vẻ sau hôm chủ nhật mọi người vẫn hơi mệt một chút nhưng chắc là sắp khỏi rồi. ôi có vẻ như t ko thể chịu nổi cái bụng của mình rồi. hôm nay hành trình của t chỉ có thể là đoạn đường hoàng quốc việt vì sức khoẻ ko cho mình đi thêm.